Bệnh Tật Là Một Ân Sủng: Trị bệnh bằng niềm tin - Phật Giáo Việt Nam
15:51 +07 Thứ hai, 20/05/2024

Bệnh Tật Là Một Ân Sủng: Trị bệnh bằng niềm tin

Thứ bảy - 01/09/2012 15:10
(HDPT) - Lang vẫn khỏe và mập hơn lúc còn ở Việt Nam. Có lẽ, Lang lành hẳn cơn bệnh rồi, bạn ạ! Trước đây, Lang luôn luôn suy nghĩ và có niềm tin rằng mình sẽ lành mạnh. Bởi thế, Lang sống vui trong suốt thời gian ba tháng điều trị ở Thủ Đức.
 

 

       Mùa xuân năm nay, Lang trở về Làng Mai sau khi đi ngang qua một cơn đại giải phẫu và điều trị một thời gian tại Việt Nam. Lang bị ung thư ruột già. Bác sĩ bảo Lang phải điều trị bằng hoá chất, nhưng Lang thích trị bằng thiền định và các loại thuốc thiên nhiên. Sau hơn hai mươi năm tu học, Lang tin tưởng nơi Bụt và pháp môn của Bụt do Thầy trao truyền. Lang dùng năng lượng chánh niêm để sống vui trong lúc điều trị. Lang tin bác sĩ chứ, nhưng Lang tin ở giáo lý của Bụt nhiều hơn, nghĩa là sống chết đều do nghiệp, xin thêm một ngày cũng không được thì hơi đâu mà lo lắng.

       Hơn nữa Lang đã quán chiếu về cái chết nhiều năm, và sống chết chỉ là việc thay áo cũ thành áo mới, đổi xác trà cũ thành trà mới. Thế thôi! Sống được ngày nào vui ngày đó, bởi thế Lang vui tươi và trở nên yêu đời hơn trước nhiều.

       Bây giờ ở Pháp, Lang đi bộ mỗi ngày, vừa nhìn cảnh đẹp núi đồi thiên nhiên, vừa thở không khí trong lành và đợi mặt trời xuống để thưởng thức cảnh hoàng hôn. Vào ngày đẹp trời, Lang đi bộ dài hơn 8 cây số theo con đường đến ngã ba Xóm Hạ, quẹo qua lâu đài, đi đến đường qua Xóm Mới, quay trở lên đường về lâu đài Thenác. Ngày nào có nhiều mây, Lang đi bộ qua Xóm Đoài; con đường dài khoảng 4 cây số. Lang vừa đi vừa mở tung cánh cửa tâm hồn và cơ thể cho thiên nhiên đi vào nuôi dưỡng và trị liệu. Thiên nhiên là thuốc quý nhất trong các loại thuốc. Lang tập sống với tâm không suy nghĩ, không lo âu, không tính toán. Luôn luôn nhớ rằng mình chỉ còn một ngày cuối để sống, vì vậy Lang thực tập trân quý sự sống thật sự.

     Không biết thiên đàng của Chúa Trời có đẹp hay không? Nhưng cảnh tượng ở nơi đây sao đẹp đến lạ lùng! Nó đẹp đến huy hoàng, mây trời màu sắc rực rỡ, thiên nhiên xanh mướt mát mẻ, đồi núi chập chùng yên tĩnh! Xóm thượng là thiên đường tuổi thơ của Lang. Về đây, Lang tiếp xúc lại nhiều kỷ niệm của thời còn là một sư chú. Sư Ông đặt tên cho Lang là sư chú Pháp Đăng, và Lang tự đặt cho mình nhiều tên khác nữa trong ấy có sư chú Thạch Lang, sư chú Châu Linh, Suối, Lang, Tuyết Sơn... Ngồi đâu, Lang cũng bắt gặp bóng hình của sư chú Thạch Lang. Sư chú đã từng ngồi ngắm mặt trời lặn, đã từng đi chơi khắp nơi, đã từng ngồi thiền nơi đồng cỏ, bên hồ sen, dưới cây tùng... Sư chú đã từng ngồi hàng giờ vẽ cái hồ số tám dưới thung lủng của nhà thờ Thenác bằng sơn màu…

       Tuy nhiên, Lang không đánh mất mình trong quá khứ đâu mà an trú thật bền trong hiện pháp cho nên Lang cảm thấy vui và thấy rõ thân tâm càng ngày càng khỏe mạnh.

 

Chân Pháp Đăng

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Từ khóa: n/a

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

Trang chủ  |  Giới thiệu  |  Tin tức sự kiện |  Thông báo  |  Văn bản pháp Luật  |  Cư sĩ Phật tử  |  Gia đình Phật tử  |  Tìm hiểu Phật giáo  |  Pháp âm  |  Đời sống  |  Từ thiện |  Gửi bài viết
______________________________________________________________________________________________________________________________________________

Quý vị vui lòng ghi rõ nguồn Phattu.vn khi phát hành lại nội dung từ trang web này